Super League đem đến một cuộc cách mạng cho bóng đá châu Âu, nhưng nó là một cuộc cách mạng chỉ dành cho những kẻ có tiền.
Sau khi nhận được phán quyết có lợi của tòa án vào thứ Năm, Super League do A22 Sports đề xuất đã ngay lập tức đưa ra kế hoạch cải tiến nhằm thách thức vị thế của UEFA. Các câu lạc bộ lớn như Bayern Munich, Manchester United và Atletico Madrid đã nhanh chóng lên án đề xuất mới và nhắc lại sự ủng hộ kiên định đối với UEFA và các giải đấu trong nước.
Super League rõ ràng là một công cụ kiếm tiền dành cho một số ít gã nhà giàu, những người ngày càng không quan tâm đến giải đấu quốc gia của riêng họ. Nhưng bằng cách chuyển sang thể thức Thụy Sĩ vào năm 2024, UEFA cũng đã thừa nhận rằng vòng bảng của Champions League đã mất đi phần nào sức hấp dẫn.
Điều gì sẽ xảy ra nếu UEFA loại bỏ Super League chỉ bằng một đòn nhanh chóng bằng cách kết hợp thêm vào một số ý tưởng của họ?
Hệ thống lên xuống hạng theo thể thức Thụy Sĩ
Thể thức Thụy Sĩ tạo ra một thể thức 36 đội, 8 trận cho vòng bảng. Tám đội đứng đầu sẽ vào thẳng vòng 16 đội, trong khi các đội xếp thứ 9-24 sẽ phải đá play-off hai lượt. Đội thua ở trận play-off vẫn rơi xuống Europa League.
Về lý thuyết, thể thức này sẽ loại bỏ một số trận đấu vòng bảng vô ích khi một câu lạc bộ đã đảm bảo được vị trí của mình trong khi các đối thủ đang chiến đấu để sinh tồn. Nhưng bất kỳ câu lạc bộ nào nghĩ rằng họ có cơ hội giành chức vô địch sẽ không thực sự quan tâm đến việc họ xếp thứ 1 hay thứ 24, đặc biệt là với các vòng đấu loại trực tiếp thi đấu hai lượt.
Xét về tính giải trí, Europa League khó đoán hơn rất nhiều so với Champions League ở vòng bảng vì các trận đấu cân bằng hơn rất nhiều.
Lợi thế lớn mà bóng đá châu Âu có được so với thể thao Mỹ là người hâm mộ quan tâm đến mọi trận đấu của mùa giải. Trong khi ở giải bóng chày Major League Baseball, Texas Rangers vừa vô địch World Series sau khi thua 72 trận, kết thúc mùa giải regular season sau bảy đội khác. Đó có thực sự là điều mà người hâm mộ châu Âu muốn thấy?
Hệ thống lên xuống hạng đã định hình bóng đá châu Âu hơn một thế kỷ qua là sản phẩm ưu việt mà các giải đấu trong nước được hưởng, vậy tại sao không áp dụng nó cho Champions League?
Sân chơi riêng của các gã khổng lồ
Mục đích chung của Champions League là tìm ra nhà vô địch giữa những đội bóng xuất sắc nhất châu Âu. Porto (2004) và Ajax (1995, 1996) là những câu lạc bộ duy nhất không thuộc 5 gải đấu hàng đầu đã lọt vào trận chung kết trong 30 năm qua.
Ở các giải đấu quốc nội:
Bayern Munich giành 11 chức vô địch Bundesliga liên tiếp.
Manchester City đã có được 5 trong 6 chiếc cúp Premier League gần nhất.
PSG đã nâng cao 9 trong 11 danh hiệu Ligue 1 gần nhất
Serie A đã chứng kiến 4 nhà vô địch duy nhất trong 4 năm qua, nhưng đó là sau chuỗi 9 năm liên tiếp của Juventus.
La Liga là giải đấu duy nhất có cuộc đua danh hiệu thú vị hàng năm, nhưng Real Madrid và Barcelona lại là những câu lạc bộ thúc đẩy phong trào Super League.
Thực tế là thời kỳ “ai cũng có thể vô địch” đã qua. Các câu lạc bộ nhỏ hơn có cơ hội để lên ngôi ở các giải đấu hạng hai hoặc hạng ba ở cấp châu lục, nhưng sẽ không thể giành chức vô địch Champions League trong tương lai gần.
Tiền, tiền và tiền
Sự bất công lớn nhất của Super League sẽ là việc phân bổ tiền bạc. A22 đã cố gắng thu hút một số ít câu lạc bộ hàng đầu với sự đảm bảo về khoản thanh toán chín con số, khi họ có kế hoạch tạo ra hàng tỷ đô la từ quảng cáo và tài trợ. Ngay cả phiên bản thành công nhất của chiến lược này, LIV Golf, cũng dẫn đến việc sáp nhập với PGA Tour sau vài năm doanh thu gần như bằng không.
Điều gì sẽ xảy ra nếu Champions League thực hiện tốt hơn việc chia doanh thu đến các giải đấu thay vì các câu lạc bộ riêng lẻ? Điều này sẽ khuyến khích hơn nữa các liên đoàn đầu tư vào giải VĐQG của chính mình.
Super League đã cố gắng thu hút người hâm mộ bằng cách cung cấp dịch vụ giống như các nền tảng phát video trực tuyến. Phiên bản miễn phí chắc chắn sẽ bao gồm các đoạn quảng cáo tạo nên sự gián đoạn trong lúc trải nghiệm. Những người hâm mộ chân chính sẽ sẵn sàng trả cho Paramount, ESPN hoặc Amazon khoảng 10 đô la/tháng để có quyền truy cập vào nhiều nội dung hơn.
Kết luận
Super League như hiện tại là một thực thể ‘ác quỷ’ được tổ chức bởi những nhóm tư bản với động cơ ích kỷ. Nhưng có một số ý tưởng cơ bản mà UEFA có thể học hỏi để cải thiện sản phẩm của chính mình. Người hâm mộ sẽ thích thứ triết lý “tốt nhất trong số những đội bóng hay nhất” của Champions League, nhưng mới chỉ như một chút gia vị cho lịch thi đấu trong nước hàng tuần chứ không phải là sự thay thế hoàn toàn.